Tên tôi là Danh Thế Ngọc, và là chủ của cửa hàng áo dài Thế Ngọc và một nghề nữa đó là Bếp trưởng của Trường Dân tộc Nội trú Cà Mau.
Từ khi còn trẻ tôi đã có một niềm đam mê lớn đối với tà áo dài Việt Nam, nhưng vì hoàn cảnh gia đình thời ấy vẫn còn rất khó khăn nên tôi đã không thể theo học may áo dài mỹ nghệ bài bản. Đến năm 2020, khi đã 58 tuổi, cuộc sống đã ổn định hơn, tôi vẫn thấy nuối tiếc ước mơ dở dang thời con gái của mình. Tôi đưa ra một quyết định mạo hiểm, một mình bản thân vượt hơn 300km từ Cà Mau lên Thành phố Hồ Chí Minh, thuê phòng trọ, và ghi danh vào lớp may cắt áo dài của nhà thiết kế áo dài nổi tiếng nhất nhì Việt Nam: Nhà thiết kế Đỗ Trịnh Hoài Nam. Tôi đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp khi học hỏi ở đó. Một điều thú vị đó là 49 học viên lúc đó đều là U30, chỉ có tôi là đã bước vào độ tuổi ngũ tuần, thậm chí tôi còn lớn hơn thầy giáo của mình đến 7 tuổi. Cả lớp đều vui vẻ gọi tôi là “Bà ngoại” và luôn ưu tiên tôi, đó là một trong những động lực rất lớn để tôi vượt qua những trở ngại về tuổi tác khi học may, ví dụ như: không được nhanh nhẹn như các bạn cùng lớp, mắt yếu hơn, đi lại sinh hoạt ở những nơi đông đúc, ồn ã như TP. Hồ Chí Minh. Thời điểm hiện tại, tôi đã có một tiệm may áo dài của riêng mình, và tôi vẫn luôn trân trọng và tự hào về điều đó. Tiệm may áo dài Thế Ngọc không phải để kiếm lợi từ áo dài, mà đó là nơi hàng ngày tôi được làm công việc mình yêu thích, thoả sức với đam mê sáng tạo của mình trên từng tấm vải may.
Nếu những câu chuyện này chạm đến trái tim bạn, hãy chung tay cùng chúng tôi giúp đỡ các em nhỏ mồ côi và tàn tật ở Việt Nam, thông qua đường link quyên góp của Hello Asso tại đây: https://www.helloasso.com/associations/art-space/formulaires/1/en
コメント